Vẫn biết đây là thành phố sôi động nhất cả nước, nhưng sôi động suốt ngày cũng mệt. Vì vậy thật bất ngờ khi giữa trung tâm Sài Gòn, bạn bắt gặp những khu dân cư nhỏ xíu tách biệt, shut down hẳn với sự nhộn nhịp diễn đôi khi quá sức này.
Cùng đi tìm sự yên tĩnh nhé.
Những con hẻm cuối đường Trần Quốc Toản
Ít ai chú ý đến đoạn ngắn này, trong các con hẻm nhỏ rợp bóng cây, nhiều anh shipper nằm ngả lưng trên xe bởi sự tĩnh lặng lý tưởng khó tìm. Sâu vào trong một chút, những gì trước mắt bạn thật khác biệt.
Đoạn cuối Trần Quốc Toản có rất nhiều cơ quan hành chính, quân đội. Vì vậy các bức tường thường kéo dài suốt đường hẻm, tạo nên lối đi tuyệt đẹp rồi mới đến khu dân cư cuối cùng bên trong.
Đặc biệt, nếu chú ý kỹ, bạn sẽ bắt gặp một cư xá mini bị bỏ quên với các cầu thang nhỏ xinh xắn được giấu kín sau những hàng cây:
Chỉ vài chục hộ dân, vài quán nhỏ gia đình chủ yếu phục vụ cư dân xung quanh, những dãy nhà rợp bóng cây... Dường như mọi người ở đây có cùng một thói quen, sở thích, thẩm mỹ... Và họ đều quen biết lẫn nhau.
Cư xá trên đường Trần Quốc Toản có lẽ nhỏ nhất Sài Gòn. Đi dưới hàng cây và dãy mái nhà thấp này mang đến kiểu rung động lạ lẫm. Bạn chỉ muốn được ngồi một lúc lâu ở góc cầu thang hoặc đứng trên ban công gần mặt đường, nhìn xuống phía dưới để kiểm tra xem có đúng là mình đang ở trong những năm của thế kỷ 21 hay không.
Cư xá 139 cổ điển
Thật lạ khi các chung cư nhỏ và dãy nhà liên kế đan xen ở đây đều thấm đẫm một kiểu Sài Gòn nên thơ như trong những bài tình ca cũ. Mọi thứ rêu phong, lướt thướt, nhẹ nhàng, thanh lịch...
Không nổi tiếng như cư xá Đô Thành, không rộng lớn như cư xá Vĩnh Hội, 139 giản dị như cái tên của nó. Một khu dân cư mang vẻ đẹp rất khó gọi tên.
Mặc dù có vài shop nhỏ, hàng quán, nhưng mọi người ở đây vẫn giữ được sự yên tĩnh gọn gàng đồng nhất. Có cảm giác như bạn lạc vào một khu của nhiều giảng viên đại học hiền lành đang cư ngụ.
Và họ cũng vui tính nhé:
Điều đặc biệt ở cư xá 139 là không khí sư phạm như đã nói, nhất quán khắp nơi. Vì vậy, ở đây chỉ thích hợp cho việc đi khẽ, nói nhe, cười duyên.
Hai cộng đồng yên tĩnh này đã giúp Sài Gòn giữ lại thời gian đã qua. Vì vậy, nếu vô tình lạc vào, bạn hãy cẩn thận với công sức của họ. Ở những khu vực khác, chúng ta thấy sự đa dạng, sôi nổi, nhộn nhịp. Nhưng cùng nhau tạo nên một kiểu thành thị cổ điển đồng điệu như thế này rất khó. Đôi khi bạn bắt gặp tòa nhà cổ, kiến trúc cổ cần phải bảo tồn. Điều này cũng đúng với văn hóa và nếp sống nữa, đó là phần kinh điển của Sài Gòn rất khó tìm thấy trong tương lai.
Có thể lặp lại một lần nữa nhé: đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên.