Mặc dù bạn đã biết thịt bò Wagyu danh tiếng, tuy nhiên ở Nhật, bò Tono thậm chí ngon hơn, đắt đỏ hơn. Có rất nhiều trường hợp như vậy, họ là bậc thầy trong việc biến một thứ bình thường trở nên đặc biệt và bán với giá ngất xỉu. Thịt bò dù sao cũng dễ hiểu, hãy xem qua những món bình thường nhưng lại bất thường khác nhé.
Trứng gà Yuzutama
Chúng ta thường ăn trứng gà với giá 2k, nhưng trứng yuzutama lên đến 18k.
Trứng là nguyên liệu yêu thích trong món ăn Nhật, phổ biến như cơm phủ trứng sống chẳng hạn. Vì vậy, sẽ ra sao nếu món cơm này chẳng những không tanh mà lại có mùi trái cây cao quý như một chai vang trắng? Trái trứng yuzutama ra đời cho hương vị đỉnh cao đó.
Những con gà mang nặng đẻ… không đau được nuôi dưới chân núi Phú Sĩ, uống nguồn nước trong lành đã được xử lý cẩn thận, ăn hạt mè, bắp và đặc biệt, trộn chung với vỏ trái Thanh Yên (yuzu) đắt đỏ.
Thế là thật shock, hương cam chanh thoang thoảng tự nhiên ngoài vỏ trứng sau đó tỏa ra thơm mát ngào ngạt lúc đập trứng ra. Khâm phục biết mấy những con gà mang nặng đẻ thơm.
Dưa hấu vuông
Thật tuyệt vời khi trái dưa hấu hình vuông. Bạn chỉ cần thắt chiếc nơ để thành gói quà, vừa vặn trong tủ lạnh, dễ vận chuyển, không lăn qua lăn lại… đó là vì sao có trái dưa hấu này.
Trái dưa còn non được đặt trong hộp thủy tinh vuông để tạo hình và hứng ánh mặt trời chói chang trong khi cây lớn lên trong làn gió biển trong lành Nhật Bản… Mùi vị của trái dưa hấu đặc biệt này… không có gì đáng nói. Vì vậy, chúng thường dùng để làm quà tặng hơn để ăn. Trung bình, hơn 1.6 triệu cho một gói quà như thế.
Dưa hấu đen Densuke
Nhưng nếu muốn một trái dưa đáng nói, bạn có thể thử dưa hấu Densuke. Đỏ tươi, thơm giòn, không hạt, vị ngọt hiếm có…
Được trồng duy nhất trên thị trấn Tohma thuộc đảo Hokkaido lạnh giá, nơi có đất núi lửa rất giàu khoáng chất. Mỗi trái dưa đòi hỏi nhiều công sức chăm sóc, bác nông dân phải thường xuyên lật đi lật lại bằng tay nhiều lần để chúng phát triển đều, màu sắc đồng nhất. Sau khi thu hoạch, người ta đánh bóng dưa đến mức lấp lánh, cấp giấy chứng nhận xuất xứ và đóng gói trong những chiếc hộp được thiết kế riêng.
Tất cả những việc làm vất vả này, chỉ riêng chuyện lật đi lại đủ lên cơ tay bác nông dân, làm cho sản lượng mỗi mùa vụ có hạn. Cây lại cần diện tích lớn, nhiều nước ngọt… cho nên nếu mua tại địa phương khoảng 200-300 USD một trái.
Sữa tươi Nakazawa
Nếu cái giá hơn một triệu đồng cho một lít sữa Nakazawa (Dalat milk của chúng ta bán 63k) làm bạn trầm cảm thì loại sữa cao cấp này lại có tác dụng chống lo lắng, căng thẳng.
Những cô bò cái Nakazawa quý phái chỉ bị vắt nhẹ sữa một lần duy nhất trong tuần vào lúc rạng sáng. Bởi vì ban đêm, các cô sẽ sản xuất ra nhiều hormone melatonin có khả năng ức chế trầm cảm ở một số người. Được đóng chai trong vòng sáu tiếng, sữa tươi Nakazawa đạt lượng melatonin cao gấp bốn lần sữa thông thường.
Trả tiền xong phải uống ngay để giữ bình tĩnh.
Nhìn chung, ở Nhật có nhiều thứ bình thường nhưng vô cùng đắt đỏ khác như thịt bò Kobe, dưa lưới Yubari, nho Ruby Roman, sô-cô-la Le Chocolate de H… Bản chất của việc bán mắc ở đây dựa trên sự tỉ mỉ, chu đáo làm ra sản phẩm hoàn hảo, không tì vết, vượt xa yêu cầu. Điều mà marketing hay truyền thông không thể làm nổi. Đó là cách của người Nhật.
Các món Việt Nam thì sao?
Đừng tưởng chúng ta không có những gì người Nhật có. Chỉ là quan niệm khác đi đã làm cho mọi thứ dần mai một.
Nếu đã từng ăn xôi nấu bằng loại nếp tên “mù u”, bạn sẽ nhớ mãi. Mùi thơm dịu dàng tao nhã cùng sự mềm mại, độ dẻo dễ chịu giữ rất lâu sau khi nấu đã tạo ra hương vị tinh tế đỉnh cao trong gói xôi bình thường giản dị. Rất tiếc, sản lượng của nếp mù u thấp, vì vậy ngày nay không ai trồng nó nữa, khác với dưa hấu đen.
Một ví dụ khác là nước mắm truyền thống. Loại sản phẩm độc đáo này nếu làm thủ công cần rất nhiều công đoạn trải dài từ một năm đến năm rưỡi. Thay vì nâng cấp nó hơn nữa, các tập đoàn nhảy vào và tạo ra nước mắm công nghiệp. Rất rẻ nhưng buồn tẻ.
Những món như cốm dẹp, bánh ít lá tro, rượu mơ Việt Nam… khi làm ở các gia đình truyền thống đều cho ra hương vị tinh tế, sâu sắc. Chỉ tiếc chúng lại không được cổ vũ, đề cao.
Chúng ta chưa bao giờ làm ra điều gì cao cấp kiểu Nhật mặc dù sự tương đồng khá nhiều ở đây. Đó là một câu chuyện đáng tiếc mà câu trả lời có thể bạn sẽ tìm thấy ở bài viết sau về khía cạnh khác của người Nhật, không giống chúng ta: “Dùng những thứ rẻ tiền và tự hào”.

