Có rất nhiều vẻ đẹp trên đời này: nét đẹp lao động, nét đẹp sáng tạo, nét đẹp suy tư… Ăn sáng cũng vậy. Trong nét đẹp ăn sáng, bánh mì thịt được xếp hàng hoa hậu. Gọn gàng, vừa phải, dễ dàng và quan trọng là ngon. Tất nhiên nếu bạn ăn vào buổi trưa vẫn đẹp chứ không có gì xấu xí. Tuy nhiên, ổ bánh mì nóng giòn thơm phức vào buổi sáng vẫn hoàn hảo nhất.
Nên tìm nét đẹp ăn sáng ở đâu?
Nếu từ Đinh Tiên Hoàng rẽ trái vào Huỳnh Khương Ninh, con đường nhỏ trên đoạn ngắn đến Phan Ngữ, bạn sẽ thấy hai xe bánh mì lúc nào cũng đông khách, cả hai đều có tên Bảy Hổ. Lúc này với một người mới, kịch tính bắt đầu.
Nếu rẽ vào buổi trưa, thêm tiệm bánh mì nữa tên Bảy Quang xuất hiện, tất cả cách nhau chưa đến mười mét. Kịch tính cao trào. Chọn bên nào đây?
Rất khó bởi vì ba xe bánh mì truyền thống này rất giống nhau, từ kích thước ổ bánh mì, thịt cuộn ba chỉ, màu sắc ba-tê, đồ chua… và sau đó là 777.
Để tiện phân biệt trong bài viết, chúng ta tạm gọi như sau.
Bảy Hổ Netflix
Tiệm đông nhất, lúc nào cũng đầy khách cộng thêm các anh shipper xung quanh. Trước tiệm có hàng chữ lớn - Bánh Mì Bảy Hổ on air in Netfilx.
Bảy Hổ đối diện yên tĩnh hơn chút, không bán qua các ứng dụng, chỉ có số điện thoại ghi trên quầy. Đứng bán là ông chủ khá lớn tuổi. Trước cửa tiệm có bảng vàng nho nhỏ: Bảy Hổ chính gốc không chi nhánh (tất nhiên chỉ cần nhìn sang đối diện sẽ thấy chi nhánh Netflix ngay). Hãy tạm gọi đây là:
Bảy Hổ Hướng Nội
Bảy Quang
gần đường Đinh Tiên Hoàng nhất, chỉ bán sau một giờ trưa. Tiệm khá yên tĩnh, gọn gàng, khách khứa vừa phải như bên Bảy Hổ Hướng Nội.
Chọn bánh mì nào?
Thông thường nếu một quán phở nổi tiếng, vài quán còn lại xung quanh kiểu như giả mạo, tất nhiên mùi vị hoàn toàn cách xa quán gốc. Nhưng câu chuyện bánh mì ở đây khác hẳn.
Có lý do tại sao nguyên liệu, mùi vị cơ bản của ba tiệm bánh mì này đều giống nhau, họ đều là người trong một gia đình, một công thức. Vì sao lại trở thành ba tiệm khác nhau chỉ trên một đoạn đường rất ngắn là drama khác của người bán. Trong bài viết này, Sloth chỉ bàn về drama của người ăn thôi.
Một ổ bánh mì thịt ngon không cần quá lớn, không cần quá nhiều thịt chả. Nó chỉ nên vừa phải, khi ăn xong đủ no và cảm giác thèm thuồng. Bởi vì thật khó quên được mùi ba-tê thơm phức xen lẫn chút bơ dìu dịu, lát thịt ba chỉ đều đặn không quá nạc, không quá mỡ, đồ chua giòn tươi tắn…
Đúng vậy, nền ba-tê quan trọng nhất, nó làm nên tổng thể hoàn chỉnh. Tiếp theo vỏ bánh không nên quá xốp, không nên quá mỏng, thơm mùi bơ, bột mì nhè nhẹ, giòn rộm phát ra những tiếng “lắc rắc” nhỏ khi cắn vào. Tất cả những thứ này tạo nên một tổng thể cân bằng. Nét đẹp ăn sáng cứ thế toát ra…
Nếu xét trên những phương diện trên, Bảy Hổ Netflix có hơi khô, vỏ bánh hơi xốp một chút. Nếu gọi thêm xíu mại sẽ làm độ ẩm vừa phải hơn, nhưng khi đó nét đẹp ăn sáng có phần hơi lem luốc, luộm thuộm. Nói ngắn gọn là “ăn rơi vãi lung tung”.
Bảy Quang cân bằng được độ ẩm. Tuy nhiên tổng thể vẫn thiếu chút gì đó ở độ mặn, sự đậm đà.
Bây giờ hãy nói đến Bảy Hổ Hướng Nội. Đây là phiên bản Sloth bình chọn tốt nhất. Cái cách chú chủ tiệm cắt từng lát thịt khéo léo sao cho mỡ nạc luôn đều nhau và cách chú sắp xếp các thành phần cẩn thận trên ổ bánh mì nhỏ thật tỉ mỉ chỉn chu. Sau đó khi ăn ở đầu hay giữa, mọi thứ luôn giữ nguyên sự đậm đà hòa trộn các nguyên liệu thật hoàn hảo. Vỏ bánh Hướng Nội thơm dịu, không quá dày, không quá mỏng nên dù không dùng nước sốt, thành phẩm vẫn đạt độ ẩm cân bằng cần thiết. Còn nền ba-tê nữa, ôi chao nó mới thơm quyến rũ làm sao!!!
Thật ra, không dễ để phân biệt sự khác nhau giữa ba nét đẹp này, nên bạn cứ mạnh dạn thử từng quán một. Cả ba đều xuất sắc. Tuy nhiên, nếu phải bình chọn đâu là nét đẹp ăn sáng rạng ngời nhất, Sloth vẫn nghĩ đó là Bảy Hổ Hướng Nội, hãy tin tưởng người hướng nội!