Nhà văn Nguyên Hồng từng nói, đại khái: “Hôm nay uống loại chè ba hào, ngày mai uống loại chè năm hào, thế là đau khổ nảy sinh”.
Có lẽ Nguyên Hồng đúng. Vì lúc sinh viên chỉ ăn cơm sườn bình dân, bánh cuốn… Đi làm chuyển sang sushi, BBQ Hàn Quốc… Làm sếp thành đạt bắt đầu tiệc tùng, nhà hàng sang trọng. Sau cùng, vì nhu cầu trải nghiệm mới mẻ của mọi người, những không gian “fine dining” mọc lên như nấm.
Lúc này đau khổ nảy sinh thật.
Thế nào là fine dining?
Nếu bạn tra từ này trên google, kết quả dịch sẽ là “Ăn uống cao cấp”. Định nghĩa khác từ wiki nói rằng: Ăn tối cao cấp là một trải nghiệm phức tạp, độc đáo và đắt tiền hơn ở một nhà hàng bình thường. Phong cách trang trí của những nhà hàng như vậy sử dụng vật liệu chất lượng cao, với các cơ sở có một số quy tắc ăn uống nhất định mà thực khách thường phải tuân theo, đôi khi bao gồm cả quy định về trang phục.
Hiện nay, số lượng nhà hàng fine dining xuất hiện ngày càng nhiều như một xu hướng. Vậy có nên chọn hay thử một trong những dịch vụ cao cấp thật ngầu đó?
Câu trả lời thật khó. Trải nghiệm ăn uống quá khác biệt ở mỗi người. Tuy nhiên, hãy lắng nghe thật kỹ chính mình. Một khi đã bước vào một “fine dining” nào đó, bước ra hơi khó. Vì nó thật sự đắt tiền. Dù vậy, tùy vào tính cách hay nhu cầu, có thể bạn sẽ thấy đó thật sự là fine dining hay fun dining.
Không gian fine dining
Không ít nhà hàng dạng này cho chúng ta cảm giác căng thẳng như bước vào một phòng thi. Xung quanh cực kỳ yên tĩnh và dường như bạn cảm giác được luôn có ít nhất một giám thị đang nhìn mình. Dù thật sự đó chỉ là người phục vụ nhưng quả thật hơi ngại ngay cả việc muốn đi vệ sinh. Và nếu không thể nói nhỏ, hoặc thích âm thanh rổn rảng náo nhiệt của những câu chuyện vui từng bừng thì nơi đây hoàn toàn không thể. Trường hợp lỡ phấn khích, bạn phá ra cười “Hahaha” sảng khoái, rất nhiều ánh mắt sẽ quay sang nhìn bạn khó hiểu. Mọi người ở đây chuộng kiểu cười “A… hi…hi…” nhè nhẹ hơn.
Thức ăn
Fine dining cũng không dành cho những chiếc bụng đói. Món ăn dọn lên chậm cho những câu chuyện nho nhỏ tinh tế kéo dài. Dù được đặt trên chiếc đĩa rộng vành to như cái thau trang trí công phu, nhưng thể tích của mỗi món đôi khi chỉ vừa đủ để trên chiếc muỗng. Nhìn chung đây không chỉ là ăn mà còn dành cho việc nhìn ngắm nữa, những chiếc bụng đói không kiên nhẫn đến vậy.
Phục vụ
Tất nhiên có những thực khách thích được phục vụ tận răng. Tuy nhiên khi bạn vào nhà hàng fine dining, nhiều nơi nhân viên sẽ đến trải khăn ăn lên đùi cho bạn. Chuyện này không hẳn dễ chịu. Phục vụ tận răng khác với phục vụ với tận đùi. Khu vực đùi và những gì xung quanh chúng nên được bình yên tránh khỏi những bàn tay xa lạ, cho dù chỉ là trải khăn.
Ngoài ra, nếu không quen, sự phục vụ sẽ trở nên quá mức đối với bạn. Kiểu như đang trong một câu chuyện nhạy cảm và ai đó bỗng đâu xuất hiện từ phía sau rót rượu trong khi bạn nghĩ mình vẫn có tay. Hoặc thật kém thoải mái khi luôn có một người xa lạ giữ khoảng cách cố định, cho dù không nhìn chằm chằm nhưng vẫn đang dõi theo nhất cử nhất động của bạn.
Giữ đẳng cấp
Thế này nhé, cho dù chỉ thích sự tươi mát trong trẻo, nhưng khi bạn mở miệng: “Cho anh một chai Aquafina”, nhân viên phục vụ sẽ nhìn bạn cười thông cảm: “Xin lỗi anh, ở đây chỉ có Evian hoặc S.Pellegrino thôi…”. Dịch vụ đẳng cấp không có nghĩa rằng bạn có được bất cứ thứ gì mình muốn, mà những thứ đó phải nằm trong đẳng cấp của fine dining nữa.
Những luật lệ
Tất nhiên fine dining luôn kèm theo những luật bất thành văn. Kiểu như chiếc quần short lưa thưa, đôi dép xỏ ngón, chiếc áo thun ba lỗ… sẽ không được chào đón dù bạn có tập gym cực khổ đến đâu. Nếu nhóm bạn vừa đạt được một thành công khó tin, hãy nâng ly thì thầm “chúc mừng” chứ đừng hét lên: “Chăm phần chăm nhe! Zô nhe zô nhe! Không say không về!”… Những chuyện này không được chấp nhận, say thì nên về… cùng hàng tá các chuẩn mực quy định khác.
Giá cả
Đoạn này quan trọng. Bạn phải giấu kỹ cảm xúc để thể hiện sự tự tin. Cho dù hóa đơn có nhiều số “0” đến mấy, hãy mỉm cười nhẹ nhàng và rút chiếc thẻ thần thánh ra đặt vào, “cám ơn” lịch sự. Đừng loạng choạng bấu vai người phục vụ lắp bắp: “Đỡ anh… đỡ anh”. Đó không phải phong cách của fine dining nhé. Hãy chấp nhận rằng fine dining có dãy số dài trong hóa đơn.
Vậy cuối cùng, có thể nói về “Ăn uống cao cấp” như thế nào?
Đó còn tùy thuộc bạn muốn gì. Nếu chỉ tập trung vào những trải nghiệm ẩm thực thuần túy đơn giản, fine dining không phải nơi bạn muốn. Vì sau cùng nếu hỏi: thức ăn ở những nhà hàng này mới là ngon nhất? Đương nhiên khó khẳng định như thế. Hoặc bạn sẽ cảm thấy không cần thiết phải đến một nhà hàng cao cấp để thấy mình đẳng cấp.
Thật sự, nhiều nhà hàng tự nhận “fine dining” để in ra các hóa đơn dài bởi vì họ thích chứ không phải thực phẩm và trải nghiệm ở đó đắt đỏ như thế. Có nhiều câu hỏi: tại sao bạn phải trả nhiều tiền cho người đầu bếp chỉ đế trang trí món ăn thay vì chính món ăn đó, tại sao bạn phải trả nhiều tiền để tuân theo những quy tắc này kia, tại sao lại nhìn Aquafina bằng ánh mắt cảm thông như thế…
Tuy nhiên, có nhiều người vẫn thích fine dining vì các nhu cầu khác nhau: tận hưởng không gian hoàn hảo, sự sang trọng, đẳng cấp…
Câu trả lời cuối cùng cho “fine dining” cũng dễ. Trong cuộc sống, có thể bạn không biết mình muốn gì, nhưng chắc chắn bạn biết mình không muốn gì.