Lời chào cuối

Những khu vực trung tâm của Sài Gòn thường đông đúc, các khu nhà liên kề, chung cư san sát nhau, không còn khoảng sân nào trống trải như trước kia. Đời sống đô thị mỗi lúc một chật hẹp hơn, vì vậy cách mọi người sinh hoạt cũng thay đổi. May mắn thay, đó chỉ là những đổi thay bình thường bên ngoài trong khi nhiều giá trị cũ được giữ nguyên.

Những hình ảnh này diễn ra ở đường Ký Con. Khi các khoảng sân biến mất, ngày nay, người Sài Gòn đôi khi không còn một đám tang truyền thống ở ngay trước nhà như trước kia nữa. Vì vậy “Nhà tang lễ” ra đời và nhiều cuộc tiễn đưa thường diễn ra ở đó.

Tuy nhiên, thật ngạc nhiên khi bạn chứng kiến những người trong một xóm tụ tập ở đây. Họ biết chắc chắn chuyến xe đưa người đã khuất sẽ ghé ngang để chào họ, lời chào cuối cùng giống như cuộc sống không hề thay đổi, rằng có ai đó đơn giản chỉ đi xa.

Lời chào cuối

Một bàn thờ giản dị được lập đầu hẻm, những người quen trên tay cầm nén nhang, nghiêm trang chờ đợi… Và chiếc xe đến từ đằng xa.

Người Sài Gòn sống thật đẹp.

Lời chào cuối

Vài trường hợp hiếm hoi mọi thứ diễn ra ở nhà, vào ngày cuối cùng, những người khiêng quan tài sẽ dừng ở đầu hẻm, chiếc quan tài quay vòng lại, hai người đi đầu khụy gối xuống ba lần. Người đã khuất gửi lời chào sau cùng đến con hẻm thân thuộc theo cách đó. Xung quanh, tất cả người quen cũng chắp tay xá, mắt đỏ hoe. Cuộc sống diễn ra theo dòng chảy của nó, còn chúng ta học cách làm quen trong lúc cố giữ lại những gì sâu thẳm của mình...

Một đời sống đô thị bình dị, nhưng không thể nào ấm áp hơn.