Vùng đất này dễ làm mọi thứ đẹp hơn, trời trong và ánh nắng mang đến sự ấm áp rõ ràng có thể cảm nhận được. Vì vậy, bạn hãy dạo quanh những bức tường đơn giản này, chỉ cần ở góc bất kỳ nào, chúng nghiêng đi một chút và cứ thế làm nên hai phần sáng tối đối lập liên tiếp nhau, thu hút kỳ lạ.
Nằm ở 36 đường Bùi Thị Xuân, thành phố Đà Lạt, thật ngạc nhiên khi những bức ảnh về các hình khối tinh tế này hiếm hoi xuất hiện như một số điểm check in nổi tiếng khác. Trong khi với chiếc cầu thang này, bạn chỉ cần đứng bên cạnh và đơn giản là cũng sẽ tỏa sáng như những vạt nắng kia.
Học viện Don Bosco Đà Lạt
Về cơ bản, những gì đã xảy ra đều kỳ lạ, sự mở rộng của dòng tu Ý này ở Việt Nam lại có nguồn gốc từ Côn Minh, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Trong khi người có công theo suốt hành trình Don Bosco Việt Nam từ ngày đầu cho đến khi mọi thứ hoàn chỉnh - cha Andrej Majcen - lại là một người Slovenia.
Don Bosco khá khiêm tốn dù họ có các trường trung cấp nghề ở nhiều tỉnh thành trên cả nước, đây là một dòng tu Công giáo chuyên về giáo dục và đào tạo thanh thiếu niên. Mặc dù vậy, cô nhi viện đầu tiên của Don Bosco vào những năm 1940 ở Hà Nội không phải dành cho người Việt mà cho những trẻ mồ côi nửa Á nửa Âu. Đây là hậu quả của những người lính Pháp bê bối trải dài trên khắp Đông Dương. Qua nhiều biến động, dòng Don Bosco di chuyển đến nhiều nơi (có lúc tay xách nách mang theo cả những em bé của mình) và cuối cùng, học viện lớn nhất của họ định cư ở Đà Lạt từ những năm 1955 cho đến khi xây nên kiến trúc đẹp mắt này vào 1970.
Ngày nay, nhiều lớp học tiếng Anh, âm nhạc, thể thao... vẫn được tổ chức ở đây. Học viên đa phần là các em bé người dân tộc, trẻ em nghèo xung quanh học viện. Nhìn chung, nếu so về chất lượng giáo dục, có lẽ không thua kém nhiều trung tâm ở các thành phố lớn mấy khi Don Bosco được những giáo viên người nước ngoài nhiệt tình hỗ trợ.
Bước vào đây, lúc nào bạn có thể thấy sân bóng đá, bóng rổ, cầu lông… nằm rải rác trong khuôn viên và những đứa bé hồn nhiên tận hưởng chúng. Những sân chơi này thậm chí khá xa xỉ ở Sài Gòn.
Còn gì tuyệt vời hơn buổi chiều tan học hay những sáng cuối tuần, tha hồ chơi đùa đến mệt nhoài trong một không gian chẳng những rộng lớn mà còn đẹp mắt nữa.
Một học viện mềm mại và thanh thoát
Các kiến trúc modernism đề cao công năng, vì vậy chúng thường xoay quanh các khối hình học cơ bản. Nhưng ở Don Bosco Đà Lạt, những khối cơ bản này lại đạt đến sự mềm mại khó tin.
Đâu đó, bạn luôn tìm thấy các mảng lớn được phân nhỏ bằng các khoảng đưa ra hoặc nép hẳn vào trong một cách kín đáo. Sau đó, những đường chạy cắt ngang tòa nhà lại nương theo cấu trúc nhấp nhô đó, tạo nên dải hình ảnh sinh động, thanh thoát.
Một công trình đồ sộ chỉ toàn khối cơ bản, nhưng mỗi vùng không gian lại mang một sắc thái riêng. Ở đây, bạn không bao giờ thấy sự nhàm chán mà chỉ còn lại cảm giác mê hoặc khi khám phá từng ngóc ngách đầy bất ngờ xung quanh.
Bây giờ, bạn đã thấy tiếc vì bỏ lỡ Don Bosco trong những chuyến đi của mình chưa? Nhiều phần trong học viện luôn mở cửa. Vì vậy, thật ngạc nhiên nếu bạn chưa đến thăm nơi này, một kiến trúc đặc biệt khác lạ so với phần còn lại của thành phố cao nguyên. Vài con dốc uốn quanh, bầu trời trong xanh như Đà Lạt bạn từng biết, nhưng khối tu viện huyền ảo này lại có nét gì đó rất Sài Gòn, rất miền Nam một cách kỳ lạ.
Đôi khi khó phân biệt được Don Bosco như nền tảng giáo dục hay tôn giáo. Ngày nay, họ có một hệ thống trường trải dài trên thế giới, một kiểu trường dòng phổ biến ở phương Tây nhưng với quy mô lớn hơn, thực tế hơn dành cho thanh thiếu niên. Nhưng học viện đẹp nhất chắc chắn nằm ở Việt Nam, nơi bạn có thể đến và ngồi như những em bé này. Vì mặc dù chúng ta đã trưởng thành, đôi khi vẫn muốn đi tìm kiếm một "khoảng sân chơi" thơ ấu của riêng mình...
Hãy ghé vào đây, bên các con dốc và băng ghế dài, nơi một học viện xinh đẹp yên bình luôn mở cửa.
