Nằm ở bìa của Quận 1, đoạn cực ngắn này dẫn chúng ta qua nhiều thái cực khác biệt. Đoạn sang trọng hào nhoáng, đoạn phố cũ Hà Nội, đoạn hoang tàn đổ nát, và quan trọng là…
Những triền dốc nở hoa
Vì lý do nào đó, hai hẻm nhỏ ở đây đều dốc lên kỳ lạ. Khung cảnh này mang lại cảm giác không giống Sài Gòn lắm dù vẫn là Sài Gòn. Những hàng cây, lối nhỏ, vườn hoa... bạn có thể gặp bất cứ ở đâu, nhưng khi nằm trên một lối đi cao dần, chúng lại chứa đựng kiểu rung động rất khác.
Đường Chu Mạnh Trinh chỉ kéo dài từ Lê Thánh Tôn đến Lý Tự Trọng, nhưng ngay từ đoạn bắt đầu của nó đã tạo nên một hướng lên cao dần, khá lạ lẫm so với nhiều con đường khác ở thành phố. Đây là đoạn hào nhoáng nhất, nơi bạn có thể thưởng thức cà phê, mì Nhật… trên triền dốc thoáng đãng.
Nhưng sau đó, chỉ cần đi xuống phía dưới một chút, đoạn gần với Lý Tự Trong hơn, bên trong hai con hẻm nhỏ số 1 và 36, khung cảnh không giống Sài Gòn một chút nào.
Vẻ đẹp hoang tàn
Nếu như sự hào nhoáng có vẻ đẹp lộng lẫy bắt mắt, tiểu khu đổ nát cũ kỹ này lại mang đến kiểu hấp dẫn riêng, gần với thời gian đã qua và chút tiếc nuối nằm lẫn trong các bức tường rêu phong phủ kín.
Thật khó tin khi đây chính là Quận 1 mà chúng ta từng biết. Những khung hình này đẹp như một phim trường bị bỏ quên qua nhiều thập kỷ.
Sức sống
Con đường này không dành cho tất cả mọi người. Muốn nhìn thấy hết vẻ đẹp của nó, cần sự cố gắng nhất định. Bạn phải cất bước vượt qua mọi nhếch nhác hoang tàn bên ngoài, phía trong mới mở ra nhiều điều thú vị dành cho những người đã đến được nơi. Bằng cách nào đó, nhiều hàng quán vẫn tồn tại ở đây, cuộc sống vẫn diễn ra và một số bạn trẻ đã tìm được cách mạo hiểm với sự mới lạ đó.
Dù sao, cách mọi người cố gắng trồng thêm những chậu hoa, sơn lại bức tường, đặt băng ghế dài phía trước… đã tạo nên sức sống dịu dàng cho một tiểu khu bị lãng quên này. Hoa nở trên bức tường nghiêng ngả khác với trong bình pha lê, vì vậy có thể bạn sẽ tìm thấy điểm khác biệt đâu đó quanh đây.
Chill
Bên ngoài hẻm số 1 có tiệm bánh cuốn Bắc từ lâu nổi tiếng với giới văn phòng quanh đây. Sâu bên trong còn một số quán ăn gia đình khác. Trong cùng là quán cà phê nhỏ xíu với chất lượng tạm ổn, nhưng không gian rực rỡ mang lại màu sắc ấm cúng và sự tương phản dễ chịu với các bức tường đổ phía ngoài.
Hãy thử ủng hộ những con người mạo hiểm nằm tít sâu ở khu vực heo hút này. Hơn nữa, đoạn đường từ ngoài vào trong uốn lượn lên xuống qua những khúc quanh tuyệt đẹp.
Hẻm 36 sôi động hơn một chút với nhiều quán ăn gia đình. Hai quán cà phê theo những phong cách khác biệt nằm đối diện nhau. Một phố cổ Hà Nội cũ kỹ và một cozy điển hình kiểu Ý.
Tất nhiên, rất khó đòi hỏi một tầm nhìn sạch sẽ tươm tất như trong các khu thương mại hoặc những hàng quán chỉn chu ở trung tâm thành phố. Nhưng khi bỏ qua các điểm tiêu cực đó, bạn sẽ dễ dàng tìm được cảm giác mới mẻ cuốn hút trên các triền dốc kia.
Dù sao, con đường ngắn này vẫn là một sự tương phản lớn. Chỉ cần đi ngược về phía Lê Thánh Tôn vài chục mét, bạn lại bắt gặp sự sang trọng sau những hàng cây, vỉa hè được tỉa tót, một tiệm bánh Nhật cực ngon, quẹo trái lại là hàng bún chả không còn lời nào để miêu tả... Tất cả bằng cách nào đó, đều dốc thoai thoải theo hướng đi.
Khó để chấm điểm cao cho tiểu khu bên bờ quên lãng này. Tuy nhiên, chuyến đi nhỏ cuối tuần về phía đó sẽ mở ra cho bạn một cái nhìn khác hẳn về thành phố của mình, một cảm giác ngạc nhiên của du lịch khám phá. Xen lẫn là sự bỡ ngỡ kiểu như lâu ngày bạn trở về khu phố thời thơ ấu, để rồi nhìn thấy mọi thứ thay đổi, người quen cũ không còn và rất nhiều thứ thân thuộc biến mất, trong khi những gì còn lại đang chìm dần vào dòng thời gian.
