Vào đầu mùa, chúng trông khá hấp dẫn. Bao bì lộng lẫy, tên gọi mỹ miều, ngoại hình đầy hoa văn bắt mắt. Tuy nhiên, cho dù ngon cách mấy, vị ngọt kinh điển này sau cùng cũng gây nhàm chán, ngán ngẩm.
Trước kia, chỉ vài nhà sản xuất bánh trung thu truyền thống. Ngày nay, ngay cả quán cà phê cũng có thương hiệu của riêng mình. Chúng được làm ra nhiều đến nỗi bạn có thể "mua hai tặng một" vào đầu mùa rồi đến "mua một tặng hai" ở cuối mùa. Nhưng tất cả đã quá muộn...
Thế giới làm gì với những chiếc bánh trung thu cũ?
Không riêng gì Việt Nam, các cộng đồng châu Á khác như Singapore, Hongkong, Trung Quốc… đều gặp vấn đề tương tự. Rất nhiều website nước ngoài chỉ cách chế biến bánh cũ thành những món mới trendy như: xay làm trà sữa (moonshake), bánh trung thu ăn kèm phô mai, sinh tố mix… Nhưng chúng ta khó mà biết được mọi thứ hiệu quả đến đâu.
Nhìn chung, thế giới cũng chưa biết chính xác nên làm gì với những chiếc bánh trung thu không được dùng đến. Tuy nhiên, trong lúc bối rối, họ đề cao việc tái sử dụng, thêm vào đó tình yêu, trí tưởng tượng phong phú cùng chút phô mai, sữa tươi... Sau đó, thưởng thức bằng tất cả lòng dũng cảm.
Miền Nam làm gì với bánh trung thu cũ?
Trong văn hóa cộng đồng Hoa ở miền Nam, người Tiều nổi tiếng tiết kiệm. Vì không muốn lãng phí, những nghệ nhân ẩm thực đến từ Triều Châu có truyền thống xử lý bánh trung thu cũ tài tình. Họ biến chúng thành bánh Chao.
Bánh Chao là gì?
Nôm na, có thể hiểu đó là một kiểu cookies thập cẩm. Những cái bánh trung thu ế ẩm sau ngày mười lăm Âm lịch sẽ được các đầu bếp gom lại, nghiền nát, trộn thêm vào đó bột mì, đường mạch nha, chao đỏ... và nướng lên. Sau đó, chúng ta có chiếc bánh mới như trong hình:
Ngày xưa, không phải ai cũng có tiền mua bánh trung thu. Những người nghèo thường phải đợi sau mùa trăng qua đi mới có dịp thưởng thức dư vị của loại thực phẩm đắt đỏ này thông qua bánh Chao. Bánh Chao giòn, màu hồng đẹp mắt, hương thơm thoang thoảng nửa mặn nửa ngọt, mùi gừng nồng dịu... tựa như bánh trung thu nhân thập cẩm. Một kiểu tái chế tài tình, khéo léo.
Không giống như trước kia, bánh Chao chỉ rộ lên sau rằm tháng Tám. Ngày nay, bạn có thể nhâm nhi loại bánh đơn giản này quanh năm. Một số tiệm bánh người Hoa vẫn làm ra chúng mà không cần đợi một mùa trăng cụ thể.
Tuy nhiên...
Hầu như mỗi năm đều có rất nhiều bánh trung thu bị bỏ đi. Từ chính chúng ta và các tiệm bánh lớn. Thật ra khả năng ăn bánh Chao của mọi người đều có giới hạn, khó mà "chao" mãi được.
Và mặc dù bánh trung thu không quá đắt như trước kia, nhưng ở nhiều nơi trên khắp đất nước, đó cũng là một thứ xa xỉ. Chúng ta có các cộng đồng chia sẻ quần áo, sách vở... nhưng chia sẻ bánh trung thu thì chưa, dù thừa mứa mỗi mùa. Hy vọng hằng năm, sẽ có các tổ chức nhỏ nào đó đứng ra làm việc này, mang những hộp bánh tội nghiệp đến nơi cần chúng nhất, tránh việc bị nghiền nát và đầu thai cấp tốc thành bánh Chao.
Còn bây giờ, bạn có thể cắt nốt những chiếc còn lại của mình và tiếp tục thưởng thức. Hãy nhớ lời ông bà chỉ dạy: Không được lãng phí thức ăn! Hãy chịu đựng và cố gắng ăn hết chúng!!!
