Những cảnh tượng buồn cười dưới đây rất dễ gặp trên đường phố Việt Nam, một bàn chân đưa lên dường như phủ nhận cả thế giới rầm rập ngoài kia: “Hãy cứ chill một chút…”
“Xua chân” từ chối thế giới
Một bàn chân lặng im, bác tài đang ngủ.
Bàn chân đung đưa nhè nhẹ, bác tài đang đọc báo, lướt mạng.
Bàn chân lắc lư theo nhịp, bác tài nghe nhạc…
Những bàn chân này sẽ thò ra từ bất kỳ cánh cửa xe nào, biển vàng, biển trắng… báo hiệu cho mọi người biết chủ của chúng đang nghỉ ngơi. Chuyện này không phổ biến ở các nước khác, nhưng bình thường ở Việt Nam. Bằng cách nào đó các bác tài xế thu xếp sự thoải mái trong chiếc ghế ngắn, buồng lái chật hẹp và đưa chúng ra ngoài, vừa thư giãn, vừa kiểu như “xua chân” từ chối bất cứ nhiệm vụ nào, treo một lá cờ relax.
Nếu cảm thấy lười biếng, hãy lười biếng…
Hãy chiêm ngưỡng những bức ảnh này, đó là nét kỳ lạ trên đường phố, khi đôi tay tượng trưng cho sức lao động nhưng đôi chân mới là dấu hiệu của nghỉ ngơi.
Không có gì ghê gớm khi bạn thấy mình có những hạn chế và đành từ bỏ khó khăn. Cảm thấy thiếu động lực, mệt nhoài trước cuộc sống không phải là mối đe dọa đối với lòng tự trọng hay đạo đức của chúng ta. Khi bạn cạn kiệt năng lượng, điều đó thật chính đáng. Những người đang mệt mỏi, ra sức vật lộn với các thể loại công việc đòi hỏi quá mức thường tin rằng giá trị của ai đó phụ thuộc vào khả năng lao động, rằng mỗi người luôn có thể làm nhiều hơn nữa… cho đến khi họ buộc phải đến các khóa học chữa lành.
Đôi khi nên cắt giảm kỳ vọng vào chính mình trong một thời gian, nhẹ nhàng với bản thân trước khi quá muộn. Không vẻ đẹp nào yên ả bằng vẻ đẹp nghỉ ngơi.
Và nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy quay cuồng giữa guồng quay hối hả, hãy nhớ đến những bàn chân bình thản kia. Chúng không vội vàng, không phô trương, chỉ lặng lẽ lắc lư như muốn nói: đôi khi, sống chậm lại không phải là bỏ cuộc, mà là một cách để tiếp tục tốt hơn.
Nghỉ một chút không làm bạn tụt lại phía sau đâu, vì suy cho cùng, cả thế giới cũng đang tắc đường. Hãy giơ chân lên và chữa lành mỗi ngày như các bác tài xế này, bất cứ khi nào căng thẳng, chán ngán cuộc sống ngoài kia.

