Vòng quanh thế giới và cười

Cuộc sống thật khó khăn, cười thôi cũng mệt mỏi dù không cười có khi tình hình còn tệ hơn. Ở Việt Nam, đất nước lạc quan đầy nắng, rất dễ bắt gặp ai đó cười với mình, nụ cười vui vẻ hiện diện khắp nơi.

Tất nhiên lúc nào bước ra đường cũng cười nhìn... hơi sợ, nhưng ít nhất phần lớn thời gian trong ngày những nụ cười của bạn đều được đón nhận. Một số nước khác không như vậy, vui thôi đừng vui quá. Mà tính ra đã kịp vui đâu?

Người Nga cười

Ở Nga, nơi nụ cười rất hiếm và chỉ được thực thi vì lý do rất chính đáng. Mỉm cười khi chào hỏi người lạ sẽ bị xem như không chân thành. "Chào anh!" bắt tay nhưng mặt như cái mâm lại được xem trọng hơn. Mỉm cười khi thực hiện công việc nghiêm túc sẽ là biểu hiện của sự nhẹ dạ. Kiểu như khi bạn làm luật sư, kỹ sư... trông bạn càng khổ sở càng tốt. Đó chỉ về mỉm cười thôi chứ chưa nói đến cười sằng sặc.

Vòng quanh thế giới và cười
Ảnh: Sergey Sokolov | Unsplash

Một số câu tục ngữ của Nga cũng làm sáng tỏ cách tiếp cận văn hóa đối với việc cười, chẳng hạn như "Cười mà không có lý do là dấu hiệu của ngu ngốc." [Смех без причины – признак дурачины.]

Tuy nhiên, khi bạn đọc văn học Nga, có những đoạn kiểu như: "Séc-gây Móc-cây-ra-đo liền cười phá lên...", nhưng lý do nhân vật chính cười chúng ta lại không thấy nhất thiết lắm. Có lẽ văn hóa cười của họ quá khác.

Nước Đức cười... như Nga

Giống như Nga, người Đức cảm thấy các dân tộc khác cười quá nhiều, cười nhiều mệt. Một nụ cười thản nhiên với người lạ trên phố sẽ không được đáp lại. Khác với người Nga cần lý do, người Đức bảo thủ khi thể hiện sự hạnh phúc ra bên ngoài. Kiểu như có chuyện hợp lý để vui rồi nhưng cũng cười nhè nhẹ thôi hoặc nín luôn càng tốt.

Thái Lan cười nhiều... quá

Ngược lại, những người hàng xóm Đông Nam Á chúng ta gần như lúc nào cũng cười. Cười phù hợp với mọi tình huống và hoàn cảnh, kể cả khi người ta cảm thấy xấu hổ hoặc thậm chí là sợ hãi. Kiểu như: Trời ơi ma!!! Hahaha!

Vòng quanh thế giới và cười
Ảnh: matthahnewaldphoto

Nhật Bản cười... giả trân

Thật ra, văn hóa Nhật không cởi mở với cảm xúc. Tuy nhiên, người Nhật vẫn thường cười. Mỉm cười có thể là cách thể hiện sự tôn trọng đối với người khác. Người Nhật rất giỏi trong việc phân biệt nụ cười giả tạo với nụ cười thật lòng.

Trong giao tiếp ở Nhật, đôi mắt quan trọng hơn trong việc biểu đạt cảm xúc. Khi bạn cười thật sự, các cơ quanh mắt dường như co lại. Còn khi miệng cười nhưng các cơ đó bất động, đây là nụ cười bạn "đặt lên" mặt mình. Một ví dụ dễ hiểu: nhân vật Hello Kitty của Nhật, không cần miệng nhưng vẫn biểu lộ tất cả cảm xúc thông qua mắt và chân mày.

Vòng quanh thế giới và cười

Ấn Độ không cười khi cưới

Dù nụ cười được bắt gặp khá nhiều trên phim Bollywood, nhưng trong văn hóa Ấn, đàn ông mới có thể cười thoải mái. Họ coi trọng sự nhút nhát của phụ nữ, con gái cười ít lại sẽ tốt hơn. Đặc biệt, cô dâu trong đám cưới Ấn sẽ kiểu hơi buồn mới đúng catalogue. Trường hợp cười sằng sặc như bắt được... chồng sẽ bị xem là không nết na tiết hạnh.

Việt Nam cười phức tạp

Một nụ cười ở Việt Nam có nhiều ý nghĩa. Kiểu như:
"Vui quá"
"Xin chào!"
"Mắc cỡ quá...!"
"Xin lỗi, tôi..."

Vòng quanh thế giới và cười
Ảnh: Taan Huyn | Unsplash

Tất nhiên cũng như người Nhật, bạn phải cảm nhận được mọi thứ qua mức độ hay hình dáng của nụ cười để có thể sử dụng hằng ngày. Kiểu như: "Xin lỗi, tôi nhầm!" mà cười sằng sặc thì thật khó hiểu.

Nụ cười là một phần của văn hóa Việt Nam và tất cả mọi người đều học được nó trong quá trình lớn lên, trừ vài trường hợp đặc biệt. Khi cười, có thể bạn sẽ giải quyết được nhiều thứ mà chính bạn cũng không biết. Nhưng chỉ cần một tràng cười sai, đó sẽ là thảm họa. Dù vậy, ít nhất bạn cũng không bị cho là ngu ngốc như ở Nga. Ở đây, có thể mọi người chỉ đánh giá khả năng bình thường của bạn thôi.