Mặc dù con đường Phạm Viết Chánh gần đó nổi tiếng hơn, nhưng về phía bờ kênh, nơi vẻ Sài Gòn đặc trưng chỉ vừa mới giao với nét Nhật Bản, mọi thứ thật sự sôi động và đầy sức sống. Những con đường nhỏ ở đây uốn quanh một dải đất bình yên, chứa đựng nhiều bí mật vô cùng thú vị.
Buổi chiều ở bán đảo hiền hòa
Đây là khu cuối đường Trường Sa, nơi tận cùng mỏm đất nhô ra bị các con kênh ôm lấy từ ba phía. Bạn đến đây buổi sáng, trưa, chiều hay tối đều khác nhau. Lúc bóng mát, lúc cơn gió dịu dàng, dòng kênh êm đềm, những cộng đồng đầy năng lượng hay vài góc nhỏ Sài Gòn quen thuộc...
Những ai tò mò đi đến tận cùng con đường này sẽ được chiêu đãi bằng khoảng xanh mướt kín đáo kề bên mặt nước lấp lánh, đối lập với các tòa nhà hiện đại bên kia. Một khoảng không yên tĩnh lạ thường.
Còn nếu bạn thả bộ dọc bờ kênh, phía bên kia sông là Thảo Cầm Viên, cây cối dày đặc như rừng nguyên sinh. Vì thế cộng đồng yêu thể thao chiều nào cũng vận động trong không khí trong lành này. Gần đó, những chiếc thuyền đậu sát bờ, đây chính là góc chợ nổi họp đến tận khuya với các loại rau củ, trái cây cực rẻ.
Khách hàng ra vào nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ, thay phiên nhau mua bán, tạo nên khung cảnh đẹp kỳ lạ không kém:
Và cũng khi màn đêm buông xuống, những sức sống đa dạng lại bùng lên, đan xen lẫn nhau trong rộn rã.
Chill kiểu Sài Gòn
Tiểu khu này chỉ bao gồm ba con đường nhỏ: đoạn cuối của Trường Sa, đường Nguyễn Ngọc Phương song song và cuối cùng nối với Mê Linh. Buổi tối ở đây không giống với bất kỳ nơi nào khác ở Sài Gòn. Mọi thứ nhộn nhịp đầy không khí vui chơi, nhưng vẫn giữ được sự yên tĩnh nhẹ nhàng. Người Sài Gòn thích ngồi bên ngoài vỉa hè, đón gió trời và ăn nhiều món nhỏ khác nhau trong một buổi vui. Dọc Trường Sa hay Nguyễn Ngọc Phương, bạn có nhiều góc như thế, bao gồm cà phê, ốc, gà nướng... Điển hình như quán nhỏ ẩn sau giàn dây leo rậm rạp này:
Dọc bờ kênh, bạn sẽ gặp nhiều quán nhỏ mà ở đó vừa có thể ăn uống, vừa đi chợ ở những chiếc thuyền bên dưới. Điều dễ chịu nhất là một không khí thoáng đãng vừa phải, không quá đông đúc, không quá ồn ào.
Chill kiểu Nhật
Từ khi khu phố Nhật đường Lê Thánh Tôn quá nổi tiếng và không còn giữ được rung động của một Ginza giản dị dưới các đường tàu nữa, nhiều quán Nhật quen thuộc đã dời sang đây. Người Nhật không giống người Việt, họ thích uống trong không gian kín, nơi ít người nhìn thấy và không khí đôi khi sôi động vượt sức tưởng tượng của bạn. Có rất nhiều nhà hàng nhỏ dọc theo đường Mê Linh và hẻm 48 để bạn khám phá lần lượt, thật khó gói gọn mọi thứ trong một bài viết nhỏ. Tuy nhiên, vài địa chỉ thú vị bạn có thể trải nghiệm khi lần đầu đến đây:
Quán mì soba Mio
Một quán nhỏ nằm ở 8C Nguyễn Ngọc Phương, đầu bếp là một bác Nhật đầy tâm huyết. Quán Mio chế biến toshikoshi soba, loại mì làm bằng hạt kiều mạch, thường được người Nhật ăn vào đêm giao thừa. Ý nghĩa của việc này là mong muốn khoảng nghỉ ngơi, cắt đứt những ràng buộc năm trước. Vì vậy sợi mì thường mềm, không dai, để... cắt dễ dàng hơn. Ngày nay, cuộc sống căng thẳng, rối rắm, càng thêm lý do để bạn đi cắt hết muộn phiền vào mỗi cuối tuần. Mio có phiên bản nóng và lạnh, đều rất đậm đà đẩy nỗi buồn bực bay xa.
Quán nướng En Yakitori
Quán cực nhỏ, chưa đến mười ghế. Vì vậy nếu bạn thích một không gian ấm cúng, trò truyện với cô chủ, nhâm nhi bia và các xiên nướng thuần túy kiểu Nhật, nơi này khá lý tưởng. Một ưu điểm khác là giá ở En khá rẻ, thậm chí so với nhà hàng Việt Nam.
En Yakitori nằm ở 62/6A Nguyễn Ngọc Phương, sát bờ kênh.
Một bí mật ồn ào - Izakaya Maruco
Nằm ở 46 Mê Linh, cánh cổng im lìm, thanh tịnh này đang cố đánh lừa bạn. Phía sau đó là một không gian cực kỳ sôi nổi và ngập tràn năng lượng. Quán Maruco xứng đáng được một bài viết riêng, nhưng lần này bạn có thể dạo sơ qua đã.
Chỗ ngồi san sát, tiếng cười nói không ngớt, tiếng hô gọi món rộn rã... Sau đó, tất cả lại được thổi bùng lên bằng ngọn lửa rực cháy đúng nghĩa đen.
Dưới ngọn lửa hồng này, tất nhiên là bạn nên thưởng thức các món cá nướng ám mùi khói nhưng chỉ vừa chín tới của họ. Những tuyệt tác này được dùng với hạt muối thô, hấp dẫn và giữ nguyên vị ngọt ngào của thớ thịt.
Những người Nhật đến đây không phải những người Nhật bạn thường gặp ở văn phòng hay công việc, vì vậy họ rất ồn ào. Tuy nhiên, đó là lý do chúng ta nhập hội và cũng không cần phải giữ gìn gì. Không khí này mới đúng vui chơi cuối tuần kiểu bùng nổ.
Con Gà Cười - Torisho
Nằm sâu trong hẻm, số 48/17 đường Mê Linh, mang âm hưởng của một Ginza dành cho tầng lớp lao động, Torisho đơn giản là cực kỳ vui nhộn.
Dù bạn đã từng trải nghiệm nhiều quán izakaya, nhưng đây mới là phiên bản tốt nhất. Torisho có thực đơn dày phong phú, giá cả mềm mại và bầu không khí như một nhà hàng bình dân Việt Nam.
Món ăn ở đây đậm đà, phù hợp khẩu vị người Việt. Đặc biệt là các xiên gà nướng.
Theo truyền thống kiểu Nhật, mỗi tối tưng bừng thường diễn ra ở ít nhất ba quán. Kiểu rung động cuốn hút của Torisho rất xứng đáng để chốt lại đêm cuối tuần. Bước ra khỏi Con Gà Cười, có thể bạn cũng đủ gà gật và cười y như thế.
Cuối cùng, điểm đặc biệt nhất ở nội khu này là cho dù bạn đang ở trong không gian sôi động, ồn ào đến mức nào đi chăng nữa, khi bước chân ra ngoài, không khí lập tức êm dịu trở lại. Các lối nhỏ sáng đèn lấp lánh và sự bình yên nhẹ nhàng lan tỏa xung quanh, trải dài theo những bước chân vừa được chữa lành.
Thành phố thay đổi từng ngày. Một số khu vui chơi nổi tiếng không còn yên tĩnh và giàu văn hóa như trước, trong khi vài nơi khác mỗi lúc lại đông đúc, đắt đỏ hơn. Tiểu khu này là một điểm sáng thú vị hiếm hoi. Vẻ đa dạng của nó giúp bạn có một buổi chiều chầm chậm thư giãn, cho đến tối tưng bừng rộn rã, rồi lại quay trở về sự nhẹ nhàng trong lành cần thiết. Những cảm giác mới lạ nối tiếp theo nhau. Và dù sao, bạn cũng chưa bao giờ mua rau củ trực tiếp từ một chiếc ghe đậu ở trung tâm Sài Gòn đúng không?
